Sau tất cả, anh và em vẫn vậy. Trong khi ngoài kia người người cãi vã, chia tay, rồi lại trở lại bên nhau hạnh phúc, nhưng sao ta không thể như họ em nhỉ, ta lại chỉ muốn là người dưng mà thôi, những kẻ lẻ loi lạc lỏng giữa cuộc đời.
Sau tất cả, anh và em vẫn vậy. Hình như ngoài kia người người cãi vã, chia tay, rồi lại quay về bên nhau hạnh phúc, nhưng sao ta không thể như họ em nhỉ, ta lại chỉ muốn là người dưng mà thôi, những kẻ cô quạnh lạc lỏng giữa cuộc đời.
Anh biết, từ tận sâu thẳm trái tim này, nó còn yêu em nhiều lắm và anh cũng tin rằng, em vẫn còn đong đầy tin cậy với anh như ngày nào. Nhưng sao thế em nhỉ, tại sao ta lại cố làm nhau mệt mỏi, sao ta lại buông tay nhau vội như vậy, em nỡ xa anh như vậy sao. Những kỷ niệm ngày nào ta bên nhau vẫn còn ở đó, những tấm hình, từng món quà em tặng anh ngày nào, anh vẫn giữ nó chu đáo như vậy, anh đang chờ em trở về sao, không đâu em ạ, chỉ là cái quá khứ ấy quá đẹp để anh quên đi mà thôi.
Tình yêu còn đấy, nhưng sao em vội thuộc về người khác mất rồi. Sao vậy nhỉ? Ta chỉ mới buông tay nhau thôi mà, sao giờ ta lại xa nhau như vậy em nhỉ? Anh cố gắng giữ tâm trí mình không nghĩ ai oán đi về em, vì anh tin, anh hiểu em hơn em nghĩ đấy em ạ hoặc có lẽ, anh đã quá yêu em rồi. Sao cũng được, em giờ nơi phương trời khác, một phương trời mà không có anh ở nơi đó, nhưng anh chỉ muốn hỏi thật là, tận sâu thẳm trong lòng em, còn yêu anh không? Nhưng anh chợt nhận ra là, điều đó còn cần thiết gì đâu em.
Có bao giờ em nghĩ là, một lúc nào đó, ta lại nắm tay nhau, cùng nhau bước tiếp đoạn đường dang dở này không? Anh thì có đó, anh đã cố để ý trí mình thôi nghĩ về em nữa, nhưng nó quá khó với anh lúc này. Anh chẳng thể tin là mình lại yếu đuối tới vậy, nhưng biết sao đây, anh yêu em bằng cả trái tim này em ạ. Có lẽ, đàn ông thường yếu đuối nhât là khi yêu một người.
Những giây phút bên nhau, anh vẫn còn nhớ như ngày hôm qua, chỉ là, ta không còn bên nhau nữa rồi. Có lẽ thật vậy, anh phải học cách chấp nhận rằng mình đã mất em mà thôi. Ta chỉ là người dưng giữa lòng thị trấn này thôi mà, anh chỉ có thể đứng nhìn em, hạnh phúc, dù người làm em hạnh phúc, không phải mình.
Không phải cứ yêu nhau là bên nhau mãi đâu, chỉ là ta cạn duyên rồi. Thật vậy, anh là sao ngờ rằng rồi có một ngày anh lại buông bàn tay đó, để rồi anh mất em một cách nực cười như vậy, nhưng biết sao giờ, cuộc sống này làm gì có chỗ cho hai từ ăn năn. Anh danh phải bước tiếp con đường này một mình thôi, chấm dứt nó, dù không em.
” Ta trao nhau tinh yêu nồng nàn, rồi nhanh nhảu xa.
Để lại mọi nơi ta qua, đầy tháng 5 kỷ niệm.
Em ra đi, mang tình yêu của tôi đi xa
Chỉ còn lại mình tôi, những hoài niệm “
Theo Guu
Tham khảo thêm: dịch vụ làm giấy vệ sinh an toàn thực phẩm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét