Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2016

Anh đã rời xa em lúc nào, em cũng không hay biết...

Chúng ta, không còn muốn nói về nhau với một thú vui hãnh diện, chúng ta không còn những cái nắm tay nồng nhiệt, một cái ôm ấm áp chỉ còn là hồi ức của dĩ vãng...

Anh à, anh có biết những nỗi buồn sau đáy mắt em không?…

Vào những ngày này, khi mà cái nắng cháy khô nóng tràn về, em lại như thêm héo mòn đi thêm, vì ai mà giờ em lại như thế này? Vì anh đấy anh ạ!

Anh biết không, vất vả thế nào em cũng chịu được, tình cảm của anh phai nhạt em chấp nhận…nhưng duy chỉ một điều lạc mất lòng tin em chẳng thể trở lại bên anh nữa đâu. Anh hứa với em như thế nào anh nhớ chứ? Rằng có chuyện gì chúng ta cũng sẽ san sẻ cùng nhau, vậy mà sau cuối anh vẫn dối em.

Sao lại như vậy, sao anh lại đổi mới như vậy? Em và anh đã cùng nhau trải qua bao nhiêu chuyện, có chuyện gì em cũng san sớt với anh, mà tại sao với em, anh không thể mở lòng một chút!

Có lúc em cảm thấy, anh như thân quen mà cũng là lạ lẫm, cứ như em đuổi theo anh, còn anh cứ mải miết ở phía trước, bao bọc cho mình ngày càng nên bí hiểm với em, cách xa em thêm. Người ta, mong gần nhau còn không hết, sao anh lại cứ muốn đẩy em ra xa? Câu hỏi này, em tìm hoài mà chẳng thấy anh ạ!

Giữa chúng ta, liệu có phải đã từng yêu nhau không vậy, tại sao mọi thứ lại lạ lẫm, xa vời đến thế chứ? Anh ở đâu trong cuộc đời em đây… Tại sao anh miệng nói sẽ ở bên em, che chở cho em mà bản thân anh lại không hề mang cho em một chút lòng tin nào vậy anh? Lời nào của anh là thật, lời nào là dối em, chính bản thân em giờ cũng không phân biệt nổi nữa.

roi-xa-blogtamsuvn

Em mệt mỏi anh ạ. Nhưng cũng giống như một đứa con gái yêu đuối, em tự nhận mình như thế đấy anh, thì giờ đây em dường như đã không còn ở cùng nhân loại với anh nữa rồi. Xa vời lắm anh ạ! Chúng ta, không còn muốn nói về nhau với một thú vui hãnh diện, chúng ta không còn những cái nắm tay nồng nhiệt, một cái ôm ấm áp chỉ còn là hồi ức của quá khứ…

Anh đã rời xa em lúc nào, em cũng không hay biết nữa.

Chúng ta yêu nhau vào một ngày mưa, rồi rời xa nhau vào một ngày nắng, nhưng ngày nắng ấy có nước mắt của em, chỉ mình em thôi. Còn anh giờ ở nơi nao, cuộc sống có những gì, em đâu còn được biết. Dù rằng anh ở gần lắm, với em vẫn là hai chữ “người ấy” nhưng anh à, không thể hiểu em sao, không thể cho em bước vào cuộc sống của anh sao.

Không rõ bằng cách nào chúng ta yêu nhau tới bây giờ, em khù khờ luôn thành thật tất cả với anh, còn anh, luôn giữ lại cho mình một chút, mỗi lần như thế một chút ấy lại trở nên nhiều hơn.

Rời xa em hơn….

Yêu anh, em đã tự nhủ em sẽ quen với những sốt ruột, quen với việc anh vô tâm, đôi khi thờ ơ với em, em chấp nhận hết. Nhưng em cứ mãi mãi chẳng thể bước vào, vậy anh bảo em phải làm gì hiện giờ? Một cô gái như em, ở bên anh, sau cùng vẫn chẳng thể hạnh phúc…cuối cùng vẫn sẽ là chia tay…

Hỏi em có nuối tiếc không à? Em chỉ tiếc đã không thể là người khiến anh tin yêu nhất, sẻ chia nhất, vậy đúng là bản thân em đã sai rồi… Nếu đã như vậy, em sẽ rời đi anh ạ, bởi anh đã đi lâu rồi, em còn ngóng đợi gì nữa đây…

Theo Guu


Tham khảo thêm: Giấy phép vệ sinh an toàn thực phẩm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét