Thứ Hai, 11 tháng 7, 2016

04 tuần nào cũng phải vay tiền vì chồng sĩ diện, nổ như 'thánh sống'

Mỗi lần có ai đó ở quê ra nhà tôi chơi là anh cố gắng biểu lộ. Nào là anh bắt tôi dùng nước khoáng lau sàn, nào anh trưng bày phải đi nước ngoài liên tục.

Tôi năm nay 37 tuổi, đã kết duyên được 10 năm và có hai con gái. Tôi làm nhân viên văn phòng còn chồng tôi làm kế toán. Chúng tôi đều là dân thành phố nên được bố mẹ cho nhà riêng và xe cộ hoàn toản.

Nhìn cuộc sống tiện nghi và khá thoải mái của vợ chồng tôi nhiều người thầm ghen tỵ. Đương nhiên, ít ai biết rằng từ khi kết hôn đến nay vợ chồng tôi luôn phải sống trong cảnh giật gấu vá vai. Cứ một vài 04 tuần lại sang nhà nội hay nhà ngoại để vay, mà nói thẳng ra là xin tiền tiêu.

Vợ chồng tôi có thu nhập không cao, cả hai người khoảng 14 triệu. Nhưng số tiền này cam đoan cũng đủ chi phí cho cuộc sống 4 người. Chúng tôi đều không cờ bạc, lô đề. Nhưng sở dĩ lý do khiến nhà tôi luôn thiếu thốn là bởi chồng tôi sĩ diện cực kì. Anh luôn vung tay quá trán và đó chính là lý do đẩy cả gia đình vào cảnh thiếu tiền mỗi 04 tuần.

Chẳng phải tới lúc lấy nhau, tôi mới biết chồng có tính sĩ diện hão như vậy. Suốt 2 năm yêu nhau, anh lúc nào cũng tự hào trưng bày anh tốt nghiệp đại học Tài chính kế toán. Mãi cho đến lần vô tình tôi nhìn vào bảng lương của anh thì mới hay anh tốt nghiệp trung cấp kế toán. Dẫu vậy, tôi vẫn cứ làm lơ như không biết gì để anh không cảm thấy “mất mặt”.

Ngày ấy, không biết bao lần tôi phải xấu hổ với dân chúng trong gia đình, hàng xóm, họ hàng khi dân chúng vô tình phát hiện ra anh không phải là kế toán trưởng như anh trưng bày mà chỉ là kế toán viên. Lương của anh cũng không phải một số chục triệu mà chỉ là một số triệu. Rồi anh còn nói bố anh trước đó là giám đốc nhưng thực tế chỉ là tổ trưởng tổ chế biến.

Tuy vậy, lúc đó tôi chỉ nghĩ anh đang cố tình lấy lòng tôi nên không mấy thân mật tới điều này. Hơn nữa, ngoài chuyện “nổ” ra, anh cũng có khá nhiều ưu điểm như không cờ bạc, rượu chè, không trai gái lăng nhăng. Và chúng tôi đã tổ chức đám cưới trong niềm vui trọn vẹn của hai gia đình.

con-gai-108-blogtamsuvn1

Đương nhiên, sau khi về thông thường sống tôi mới biết tầm thường sống với một người chồng quá ư sĩ diễn chẳng mấy dễ chơi.

Anh lúc nào cũng tự hào là người có gu ăn mặc và khiến đám trai trong công ty phục lăn sát đất nên chẳng bao giờ chịu mặc đồ rẻ tiền. Sơ mi lúc nào cũng phải tiền triệu, còn giầy không bao giờ đi đôi vài trăm nghìn. Điện thoại thì anh thay liên tục. Trung bình 3 bốn tuần anh thay một lần vì anh bảo là đàn anh chẳng lẽ lại kém cạnh mấy đứa chân ướt chân ráo mới vào công ty.

Tôi cũng chẳng biết từ bao giờ anh luôn tự nhận lấy trách nhiệm “chi đẹp” trong các buổi nhậu nhẹt với đám đồng đội cùng công ty. Lần nào đi ăn đi uống, mọi người bảo chia tiền anh cũng khoát tay để anh chi. Mà mỗi lần thế đâu có ít, có lần đến cả 3 triệu. Anh làm vậy chỉ để được một vài giây nở mặt nở mày khi đám bạn tung hô: Đại gia.

Không chỉ sĩ diện với anh em, anh cũng hay “làm hàng” với cả họ hàng. Mỗi lần có ai đó ở quê ra nhà chơi, anh biểu thị phải biết. Nào là anh bắt tôi dùng nước khoáng lau sàn. Nào anh trưng bày anh phải đi nước ngoài liên tiếp. Nào là quen biết rộng, nào là có tổ chức kinh doanh riêng, nào là nhiều vốn…

Cũng vì điều này mà họ hàng ở quê cứ tối ngày tới gõ cửa nhà tôi nhờ anh xin việc cho con cho cháu họ. Và bực nữa, cứ có người ở quê ra là chồng tôi lại kéo tất cả đi ăn nhà hàng. Có lần đoàn khách tới 10 người ra chơi, nhà hết tiền, chồng tôi lại chạy đôn chạy đáo đi vay 5 triệu về đưa mọi người đi ăn hải sản.

Vung tay quá đà như vậy nên lương của hai vợ chồng gần như chỉ được giỏi lắm là nửa tháng. Hết tiền, anh lại chạy sang nhà bố mẹ anh vay (vì bố mẹ chồng tôi cũng khá giả) có khi tới cả chục triệu. Nói là vay nhưng có trả bao giờ, thành ra ông bà ác hiểm cảm với vợ chồng tôi. Ông bà thậm chí tỏ ý ngại mỗi khi chúng tôi đột xuất sang chơi.

Tôi buồn vô cùng và cả lo nữa chứ. Cứ đà này không biết đến bao giờ nhà tôi mới có đồng tiền dành dụm. Sau này, khi ông bà không còn giúp được nữa tôi không hiểu chồng sẽ dựa vào đâu và lúc đó tôi sẽ xoay sở ra sao ?

Vậy nên hôm qua khi đọc bài viết Gia đình 4 người ở Thủ đô, chi tiêu chỉ hết 5 triệu đồng/tháng tôi cảm thấy rất chạnh lòng. Tôi cứ nghĩ thu nhập của gia đình đó thấp hơn nhà tôi mà họ vẫn sống đàng hoàng, còn có cả tiền dè xẻn. Đằng này, nhà tôi khỏe mạnh, chuyên cần làm việc mà vẫn mang tiếng… ăn bám bố mẹ.

Theo Người đưa tin


Tham khảo thêm: Thủ tục xin giấy phép vệ sinh an toàn thực phẩm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét