(Blogtamsu) - Nhìn con hồn nhiên, thơ ngây kéo mẹ tới phòng ngủ mà tôi như chết yên ổn. Ruột gan tôi lúc đó rối bời, hoảng tột bậc. Sau khi để con đi, tôi gạt nước mắt tiến lên tầng 3 và rồi...
Tôi kết duyên đến nay đã được 6 năm, nhì vợ chồng đã có với nhau 1 cô công chúa 4 tuổi kháu khỉnh. Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi cũng giống như phổ biến mái nhà khác, có lúc này lúc kia nhưng nhìn tầm thường là khá vui vẻ. Chồng khá tâm lý và kính yêu nhì mẹ con, anh ăn nói cũng dễ nghe nên tôi cũng khá ưng ý.
Từ ngày tôi về nhà mới mà hai thê thiếp chồng đã tích góp tậu được thì cuộc sống gia đình vui mắt hẳn lên. Tôi có cô bạn cao sang khéo tay cuối tuần hay qua chơi với Mít – con gái tôi. Thỉnh thoảng tôi trêu nó: “Mày khiến cho mà cưới chồng đi, kén chọn lựa vừa thôi, lấy chồng sinh con đi, bạn nào lại suốt ngày đi ôm ấp ấp con gái tao vậy hả?”. Mỗi lúc nghe thế nó phá lên cười: “Ai kêu tao là mẹ thứ nhị của nó làm chi”.
30 tuổi đầu mà Thánh thiện vẫn nhí nhảnh cute, đã vậy còn tôn thờ chủ nghĩa đơn côi nữa chứ. Nó có phổ quát anh ve vãn thậm chí còn đưa ô tô tới nghênh tiếp nhưng mãi tôi vẫn chưa thấy nó gật đầu khách hàng nào. Chồng tôi cũng quý Hiền lành 1 phần vì nó là bạn của tôi, 1 phần vì tính cô ấy khá xởi lởi, lại hiểu nhân thức.
Tham khảo >>> Sau lần rình bắt quả tang tôi đã ước chồng bắt bồ như chính mình nghĩ còn hơn là để tôi phải chứng kiến cảnh tượng khủng khiếp đó
(Ảnh minh họa)
Mọi thứ nhường như chẳng có gì đáng nói nếu như như hôm đó tôi không đi công việc. Chuyến công việc tới khá đột ngột nên tôi chưa kịp sẵn sàng nhiều đồ ăn cho nhị bố con. Tôi phải đi Sài Gòn để khắc phục công tác trong ấy tiện thể dự tiệc kỷ niệm nhân 10 năm công ti kiến thiết.
Lúc đi tôi gọi cho Hiền đức nhờ cô ấy lúc nào ung dung qua chuẩn bị cho tôi ít đồ ăn vì Mít rất thích mấy món cô ấy nấu. Hiền vui miệng kiếm được lời nên tôi cũng im tâm hơn. Nghe tôi thủ thỉ máy tính bảng, chị bạn cùng công tỷ bảo:
- Bạn em à.
- Dạ vâng chị, bạn thân của em đấy, cô ấy nấu ăn ngon lắm. Nói là bạn nhưng em luôn xem nó như người nhà.
- Ôi em ơi, nhớ chú ý đấy, thời buổi này bạn cướp chồng rộng rãi lắm. Bạn chị chạm chán 1 tình cảnh như vậy rồi đấy, thân nhau rồi cuỗm chồng nhau luôn. Em nhớ cảnh giác nha.
- Dạ, nhưng em tin nó sẽ không làm cho vậy với em đâu.
- Cuộc sống không nói trước được điều gì đâu em ạ.
- Dạ, em sẽ chú ý hơn.
Tôi đưa tai phone lên nghe nhạc, tôi cũng có nghĩ đến mấy lời chị đồng nghiệp vừa nói nhưng mà rồi tôi gạt đi. Thánh thiện không bao giờ khiến cho vậy với tôi đâu, tôi tin chắc là như thế.
Công việc chấm dứt sớm hơn dự kiến, tôi về nhà sớm hơn, mấy hôm đi xa tôi rất nhớ chồng và công chúa tí hon của chính mình. Tôi về trong yên lặng để gây bất thần cho nhị ái tình của bản thân. Ấp ôm đống vàng trên tay tôi hoan hỉ vô cùng.
Về tới nơi tôi nhẹ nhàng thành lập cửa, lúc này tôi thấy con gái đang chơi búp bê ở giữa nhà:
- Chào con yêu, mẹ về rồi đây.
Con bé dại cười tươi nhưng rồi nó nhơ tay lên ra hiệu tôi vắng lặng. Tôi cũng tuân theo và chờ xem con gái định khiến gì. Nó rón nhón nhén lại gần rồi bảo:
- Con cho mẹ xem cái này hay lắm nhé.
Nó kéo tôi lên tới cửa phòng ngủ tầng 3 rồi thì thầm:
- Mẹ ơi, Bố và cô Nhân từ đang làm cho giống cảnh trong phim đấy. Con về thấy thế mắc cỡ quá nên con không dám nhìn thêm. Mẹ vẫn hay che mắt con mỗi khi có cảnh hôn nhau mà.
Lúc này hồn vía tôi lên mây, chân tay bủn nhủn. Tôi với tốc độ cao bế nó xuống nhà rồi nói:
- Con qua nhà Bin chơi nhé, mẹ có tiến thưởng cho con đây. Con đưa qua khoe với anh Bin nha, lát mẹ sẽ qua đó với con.
- Vâng ạ.
Nhìn con qua nhà bạn rồi tôi mới chân thấp chân cao bước lên phòng. Nhì loài người ấy đang quấn quýt lấy nhau không rời. Nhìn cảnh đó tôi rụng rời chân tay. Lúc tôi định đẩy cửa vào thì Nhân hậu thông báo:
- Thôi đừng đòi nữa nhé, ngoan… Mít nó về thấy thì nguy.
- Không lo đâu nó đang chơi với thằng Bin mà.
- Thế để em đóng cửa lại đã.
Hiền chạy ra cửa trong tình trạng hế hênh, đúng lúc đó tôi đẩy cửa vào:
- Thôi khỏi phải đóng, để tôi xem nhì người làm cho trò này hay tới đâu.
- Bà… vợ tôi…
- Linh…. cậu về trong khoảng bao giờ thế?
Bốp… Bốp..
Đọc thêm >>> Sau kỳ nghỉ trăng mật đầy ngọt ngào, mặc chồng quỳ gối van xin tỉ ti tôi vẫn kéo vali đi thẳng
(Ảnh minh họa)
Tôi không rõ đã tát nó bao nhiêu cái nữa, khi đó máu trong người tôi nhịn nhường như đang sôi dồn lên tận não. Tôi không ngờ rằng nó lại có thể bội phản lại bản thân còn ông chồng tiến thưởng 10 kia nữa:
- Đồ khốn, mày cũng là loại đ** đó sao? Sao mày dám giật chồng tao hả? Tao không về liệu có thấy mấy cảnh hay ho này không? Anh nữa anh có còn tỉnh táo không, anh điên rồi hay sao? Các người có nhân thức con tôi đã trông thấy hết rồi không hả?
Chồng tôi vừa can ngăn vừa xin lỗi, nhưng tôi chỉ muốn làm thịt chết anh ta ngay lúc đó. Nhị nhân loại khốn nạn dám đâm tôi sau lưng. Hôm đó có nhẽ là ngày khủng khiếp nhất trong thế cuộc tôi. Tôi đã khóa cửa lại xé nát chiếc váy của Hiền lành và tấn công nó đến bầm tím. Tôi chưa bao giờ điên lên tương tự cả. Đấy là sợ con gái tổn thương nếu không với nỗi đau đó tôi có thể điên hơn nữa. Nó bị tiến công thê thảm quá còn vênh lên tuyên bố:
- Mày ngu không biết giữ chồng đấy chứ, người nào bảo mỡ dâng miệng mèo khiến gì?
- Hả, mày dám nói vậy ư?
Hôm ấy, nhìn con ngây thơ hỏi mẹ đủ thứ, mà tôi không kìm được nước mắt:
- Mẹ mệt à!
- Đâu có mẹ đi công việc về được gặp gỡ Mít mẹ vui quá ấy mà.
- Thôi mẹ đừng khóc nữa mẹ nhé, Mít yêu mẹ lắm.
Trời ơi đứa con nhỏ xíu thơ ngây của tôi. Ví như sau này nó có nhận thức nó nhớ lại chuyện bữa nay thì sao đây? Nhìn bạn thân của mẹ và bố hôn nhau ấp ủ ấp nhau nó còn hồn nhiên mắc cỡ không dám nhìn nên xuống nhà chơi 1 mình. Nghĩ đến mà tôi đứt ruột đứt gan đứt gan, giờ đầu óc tôi cực kì bấn loàn. Mọi người khuyên tôi nên làm cho gì đây?
An Nhiên/ Một Thế Giới
Xem nhiều hơn: Thủ tục xin giấy phép vệ sinh an toàn thực phẩm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét