Tôi và chồng đã từng có 5 năm yêu nhau trước khi đi đến đám cưới. Trước khi đám cưới diễn ra tôi và anh đã quyết định thả để có em nhỏ bé trước, nhân thức tôi dính bầu ngay anh sung sướng dancing lên như một đứa trẻ rồi ấp ủ chầm lấy tôi. Tôi cũng đã vô cùng êm ấm khi nhân thức bản thân mình đã mang giọt máu của chồng sắp cưới.
Vậy nhưng thú vui lớn chẳng tày gang, khi cái thai được tròn tháng tức là cũng chỉ con 2 bốn tuần nữa đám cưới diễn ra thì tôi tôi bất thần gặp mặt tai nạn nghiêm trọng. Cái thai trong bụng không thể giữ được nhưng khổ cực hơn bác bỏ sĩ kết luận tôi rất không dễ dàng có thể có con được nữa.
Lúc vô tình vừa nghe được những gì mẹ nói với dì bên ngoài phòng yếu tố trị tôi đã đông đảo hóa điên. Suốt một tuần qua mọi người dấu tôi không cho tôi hay nhân thức về tình hình của bản thân. Tôi lúc đó chẳng còn thiết gì nữa, anh tới thăm tôi đuổi anh đi không cho anh chạm chán. Ra viện về nhà tôi khóa chặt cửa trong phòng không thiết thưởng thức mà chỉ có khóc, dân chúng an ủi cổ vũ thế nào tôi cũng không nguôi ngoai.
Ra viện về nhà tôi khóa chặt cửa trong phòng không thiết ăn uống mà chỉ có khóc, mọi người an ủi cổ vũ thế nào tôi cũng không nguôi ngoai. (Ảnh minh họa)
Tôi đã nghĩ tới chuyện hủy hôn vì không muốn làm gánh nặng cho anh. Anh là con trai duy nhất, mái nhà anh giàu có như thế cam đoan chẳng thể nào tuyệt tự được. Nhưng rồi anh đã đòi tôi cho anh gặp mặt bằng được. Trước mặt tôi và cả bác mẹ tôi anh đã quỳ xuống và nói. “Đời này kiếp này dù có bất cứ chuyện gì xảy ra anh cũng sẽ cưới em làm cung phi, xin nhị bác hãy tin yêu và yên tâm mà giao con gái bản thân mình cho con”.
Trước tấm thực tình của chồng sắp cưới, cuối cùng tôi đã chẳng thể thoái thác anh được nữa. Với lại bác sĩ bảo tôi khó khăn có con chứ không phải là không thể, tôi hi vọng bản thân sẽ gặp mặt được thầy được thuốc. Ba má thì bảo cho tôi toàn quyền quyết định, và đám cưới vẫn diễn ra theo dự định khi ba má chồng tương lai cũng không hề có ú định phản đối gì.
Xem thêm >>> Tin nhắn cuối của bà xã trong đêm liên hoan chồng thăng chức: “Chồng ơi, em và con không đợi được anh nữa rồi…”
Tôi lên xe hoa về nhà chồng trong niềm êm ấm chan chứa, ngày hôm đó bạn nào cũng khiến tôi cute nhãi. Cô em gái của chồng kém chồng 1 tuổi tên Lan làm cho phù dâu cho tôi, em ấy trong chiếc váy trắng cũng xinh tươi không kém, thậm chí đa dạng người còn ngỡ ngàng khi tưởng nhầm có 2 cô dâu. Tôi đã mơ về một khô hanh phúc viên mãn trong cuộc hôn nhân này. Thế nhưng thật không thể ngờ… nỗi đau lại ập đến với tôi sớm tương tự.
Tối ấy chồng uống say nên tham gia phòng đi ngủ trước, tôi lúc ấy mới định tham gia phòng thay váy tắm rửa thì bất thần bị mẹ chồng chặn lại:
- Cô không được vào đó, tối nay cô ngủ phòng khác.
- Sao lại tương tự hả mẹ. Đêm nay là đêm tân hôn của cung phi chồng con mà.
Cô không được vào đó, tối nay cô ngủ phòng khác. (Ảnh minh họa)
- Cô không sinh nở được, tôi đồng ý cho cưới về là may mắn lắm rồi còn đòi hỏi gì. Tối nay cái Lan sẽ vào tân hôn với thằng Hùng.
- Sao lại có chuyện loàn luân như thế được mẹ. Em Lan là em gái của chồng con cơ mà.
- Không, cái Lan chỉ là con nuôi thôi nhưng phiên bản thân thằng Hùng không biết vấn đề đó vì chưa bao giờ tôi nói cho nó nhân thức cả. Nhưng sau đêm nay thì nó sẽ nhân thức nhân tố đó, vậy nên cô muốn được sống trong cái nhà này, sống cạnh thằng Hùng thì ngoan ngoãn nghe theo lời tôi đi.
Đọc thêm >>> Chở một nửa mới đi chơi thấy bạn gái cũ có mang với chính mình trở dạ ngay bên các con phố, chàng thanh niên vẫn làm cho ngơ phóng qua và chuyện không ai ngờ…
Tôi choáng váng ngã quỵ xuống đất, hóa ra mẹ chồng tôi đã sắp xếp hết màn kịch này rồi. Giờ tôi mới hiểu tại sao biết tôi không dễ dàng có con sau tai nạn mà bà vẫn chẳng hề phản đối. Dù sao chồng và Lan không phải là bạn bè ruột, họ có con với nhau cũng không sao cả, tôi chẳng thể ích kỉ giữ anh chặt bên bản thân, chẳng thể bắt nhà anh tuyệt tự được. Nếu tôi cứ ở đây sẽ làm không dễ dàng cho anh mà nhà chồng cũng sẽ cảm thấy tôi như cái gái trong mắt họ.
Vậy là nhân lúc mẹ chồng lúi quắp trong bếp, tôi quyết định đi lối sau ra khỏi nhà chồng khi váy cưới còn nguyên trên người, cũng chưa kịp bước tham gia căn buồng tân hôn để nhịn nhường lại chồng cho em gái của anh. Tôi không ngờ, cứ ngỡ đây là ngày vui vẻ nhất đời hóa ra lại là ngày đau khổ nhất. Ra tới tuyến phố tôi ôm váy chạy một mạch mà không dám quay đầu nhìn lại, hi vọng anh sẽ nắm bắt cho tôi.
Lâm Minh/ Theo Một trái đất
Xem thêm: dịch vụ làm giấy vệ sinh an toàn thực phẩm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét