Liên quan tới những diễn biến mới phát sinh trong phiên xử sơ thẩm hoa hậu Trương Biển Phương Nga – một người hoạt động trong ngành giải trí nhưng bị cáo buộc lừa đảo của cải – PGS.TS Nguyễn Thị Minh Thái gửi đến Zing.vietnam bài viết thể hiện ý kiến của bà dưới góc nhìn của một nhà phê bình văn hóa – nghệ thuật.
PGS.TS Nghệ thuật học Nguyễn Thị Minh Thái hiện là giảng viên báo chí của Đại học Non sông Hà Nội, Phó Trưởng ban Lý luận phê bình sân khấu của Hội Nghệ sĩ Sàn diễn vn. Ảnh: Anh Đức.
Nụ cười của “người chủ động”
Nhìn nhận vụ việc của hoa hậu Phương Nga dưới góc độ tâm lý – văn hóa, có lẽ nên khởi đầu từ nụ cười của cô tại phiên tòa mới nhất – cái mà dư luận đang “sục sôi” vì cho rằng “bí hãn hữu”. Thế nhưng, tôi lại thấy nụ cười này không kì bí như người ta đồn đoán.
chậm tiến độ chẳng qua là một niềm vui của người tinh thần được trị giá của phiên bản thân bản thân. Nói bí quyết khác, đó là nụ cười chủ động của một người đang vướng vào vòng quy định. Vì sao Phương Nga cười ư? Vì cô biết bản thân mình đã làm gì, chiến lược của mình ra sao và dung nhan của chính mình có giá trị thế nào!
Có thế nói, niềm vui của Phương Nga đã được biểu lộ như một hành vi duy lý; rất khác với những hành vi duy cảm thường thấy của đàn bà trong trường thích hợp này, đó là thấp thỏm, bị động, hoang mang, thậm chí sụp đổ.
Những bộc lộ của Phương Nga tại phiên tòa chứng tỏ cô chẳng phải người tiêu cực. Hơn khách hàng nào hết, Hoa hậu người Việt tại Nga hiểu được trị giá của 16.5 tỷ, một số tiền không bé nhỏ – cái mà cô đã có được. Thậm chí, có thể Phương Nga còn cho rằng bản thân có tài năng vấn đề chỉnh được diễn biến phiên tòa, khi sẵn sàng thay đổi toàn bộ lời khai, bằng một thái độ tự tin thảng hoặc có.
Ví như lưu ý kỹ, đại chúng sẽ thấy thần thái của Phương Nga không mấy đổi mới. Cô vẫn tỏ ra chính mình là một người đàn bà đẹp dù không son phấn, lụa là. Hoa hậu giữ khuôn mặt lãnh đạm và thái đội tự tin trước vành móng ngựa – nhân tố mà không phải người nào vướng tham gia vòng luật pháp cũng khiến được.
Sự chủ động và tự tin của Phương Nga, nếu không phải ở tòa án, mà ở một cuộc tranh tài hoa hậu thì thái độ ấy quả là đáng đánh giá tốt ngợi. Nhưng tiếc thay, phong cách đó lại hoàn toàn lệch hướng và không phù hợp trong cảnh ngộ này.
Hoa hậu càng tỏ ra không sợ bạn nào, cô càng chứng tỏ bản thân là người liên can. Tất nhiên, qui định luôn sòng phẳng, và kết luận sau cùng ai đúng khách hàng nào sai, sẽ thuộc về tòa án.
Hoa hậu Phương Nga trọng vụ xét xét xử ngày 21/7. Ảnh: Thanh Long.
Quan hệ “tiền trao cháo múc”
Theo dõi vụ việc này trong khoảng đầu trên các phương tiện truyền thông, tôi thấy dư luận đang có sự đổi mới tới mức “ngỡ ngàng” thái độ đánh giá của chính mình. Trước đây, họ chỉ trích Phương Nga vì lường đảo còn giờ họ lại kiếm được xét vị đại gia kia như một kẻ tồi tệ trong phương pháp xử sự.
Thế nhưng, trong câu chuyện đại gia – hoa hậu này, không người nào là người đáng được bênh vực. Thực chất cả hai bên đều muốn bảo kê lợi quyền của bản thân mình, gắng gỏi bóc mẽ nhau bằng những đòn hiểm cường bạo, đúng như bình dân bình luận “kẻ cắp lại chạm chán bà già”, “mạt cưa cùng phố với mướp đắng”.
Cả nhị đều thiếu đàng hoàng trong phương pháp ứng xử và đó cũng là bi kịch mà họ chạm mặt phải. Vị đại gia chỉ muốn mua và sử dụng hoa hậu như “nô lệ dục tình”, còn người đẹp lại không nhân thức cư xử đàng hoàng với chính mình, đồng ý bán mình với phần đông tiền.
Đương nhiên, ví như Phương Nga và ông Mỹ tự khắc phục với nhau thì chẳng có chuyện gì đáng bàn. Nhưng nhì người đã mang nhau ra tòa và cách thức ứng xử kém cỏi của họ bị phơi bày trong sự phán xét, thị phi của dư luận xã hội.
Câu chuyện giữa hoa hậu Phương Nga và ông Mỹ là minh chứng cho thấy mối quan hệ “người đẹp – đại gia” đang là một “mốt” trong thị trấn hội. Những người con trai giàu có thường chọn lựa những người phụ nữ có sắc đẹp để lấy khiến hậu phi hoặc người thương. Còn người đẹp cũng thường chọn lựa phương pháp nương tựa tham gia “đấng mày râu” lắm tiền, nhiều của để được bảo đảm về vật chất.
Tôi chưa thấy một hoa hậu nào ở Việt Nam lấy người có điều kiện kinh tế eo hẹp, “khố rách áo ấp ủ”. Dĩ nhiên, chẳng khách hàng nào có quyền cấm họ, vì “nồi tròn thì úp vung tròn”, trai tài đi với gái đẹp cũng là lẽ thường. Nhưng câu chuyện của Phương Nga và ông Mỹ, thực chất là họ không hề yêu nhau. Dễ chơi, đó chỉ là quan hệ vụ lợi, kẻ vì sắc, người vì tiền.
Nếu ông Mỹ yêu hoa hậu Phương Nga thật lòng thì đừng nói 16,5 tỷ mà đến trăm tỷ, vị đại gia cũng không tiếc nuối. Còn nếu như hoa hậu yêu ông Mỹ thật tâm thì cũng sẽ không có chuyện nỗ lực choán đoạt cho bằng được số tiền lớn thông qua một “hợp ưng ý cảm” như cô khai kiếm được. Một mối quan hệ hoàn toàn vụ lợi, ắt sẽ dẫn tới cái kết bẽ bàng.
Phương Nga đăng quang quẻ Hoa hậu người Việt tại Nga, sau đó cô chuyển về vn làm MC, đóng phim.
Người đẹp cần học bề ngoài tư duy về cái đẹp
Phương Nga không hề là hoa hậu Việt trước tiên bước vào vòng pháp luật, càng chẳng phải là người cuối cùng. Chừng nào người đẹp còn không biết trân trọng danh hiệu và giá trị của bạn dạng thân bản thân mình thì những vụ việc tương tự còn xảy ra.
Không muốn công huân nhưng lại dôi thừa yêu cầu trải nghiệm thì sẽ thành những “món mồi” không hơn, không kém của những người mang danh “đại gia” nhưng háo sắc.
Một hoa hậu cần phải quy tụ toàn diện vẻ đẹp của nhan sắc, tâm hồn và trí tuệ. Nếu không học qui định tư duy để giải quyết được những yêu cầu đó, người đẹp không dễ dàng có thể đàng hoàng khẳng định được bạn dạng thân.
Đội trên đầu vương miện cao cả mà coi việc gắn bó với đại gia như một mô phỏng để tiến thân, sớm hay muộn cũng phải trả giả đắt.
Qua phương pháp ứng xử không giống nhau của các hoa hậu trong những cảnh huống và thử thách khắc nghiệt mà họ phải đối đầu; chúng ta càng thấy rõ nguyên tắc tư duy về cái đẹp là câu giải đáp đúng mực nhất cho thái độ đàng hoàng của một hoa hậu trong cách thức ứng xử với số đông và các mối quan hệ trong xã hội.
Theo Zing
Xem tại: Thủ tục xin giấy phép vệ sinh an toàn thực phẩm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét