Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

Xin về quê ăn Tết, chồng sừng sộ: "Mày cứ thử chuyên nghiệp về nhà xem, một đi không quay về đấy!"

ôi năm nay ngoài 30 tuổi, lấy chồng 5 năm, hiện có một nam nhi lên 4 tuổi. Chồng tôi hiện đang là kỹ sư xây đắp còn tôi là giáo viên cấp 3.

Nhì đứa yêu nhau từ khi còn là học sinh. Thời điểm yêu đương, tôi cũng nhân thức anh là người gia trưởng, nóng tính nhưng vì lúc đấy yêu anh quá nên cứ tắc lưỡi cho qua. Anh cũng kính yêu tôi, không bao giờ ong ve gì bên ngoài nên tôi càng yêu quý anh hơn.

Nhì người ở cách nhau hơn 300 cây số, cũng vì khoảng phương pháp bóng gió nên cũng vướng vấp phổ biến rào cản lắm. Khi nhị đứa ra trường, vì không xin được việc ở thị trấn nên về quê xin, lúc đó tình ái tưởng chừng mực đứt đoạn rồi vì tôi thi đỗ công chức, công việc bất biến, gần nhà.

Dù rằng thế nhưng tôi và anh vẫn nhiều lần liên lạc. Anh nói không quên tôi được. Thế là nhì đứa lại mở đầu vận động, anh cũng là người lo để chuyển công việc cho tôi về quê anh.

Lúc tôi quyết định như thế, cha mẹ tôi cũng không vui vì không muốn tôi đi lấy chồng xa, khi mà ở nhà tôi có rất  phổ quát người đeo đuổi.

am-anh-blogtamsuvn.jpg2

Thế nhưng không bao lâu sau khi cưới, tôi trông thấy anh đã đổi mới, anh độc đoán, gia trưởng hơn phần đông so với tôi nghĩ. Thậm chí anh còn luôn có suy nghĩ nhờ có anh tôi mới có công việc này. Trong nhà, tôi gần như chơi có tiếng nói, chồng thích gì thì khiến, cũng không bao giờ hỏi qua tôi một câu. Tôi góp ý chồng gạt đi, bảo thiếu phụ biết gì mà nói.

Chồng nóng nảy, hay quạu quọ, cáu kỉnh. Tôi không làm cho gì đúng ý anh là y như rằng anh quát dỡ, mạt sát, dù không động chân tay nhưng anh không tôn trọng tôi chút nào.

Anh không thích cho hậu phi về ngoại, anh nói đi xa, tốn kém. Năm đầu thì anh bảo tôi bầu bí, 1, 2 năm tiếp theo thì viện cớ con nhỏ xíu đi lại vất vả, mệt con. Nhưng tới năm nay đã là năm thứ 5 tôi về khiến cho dâu, tính ra mới được một lần về nhà ngoại.

Cách đây mấy hôm, tôi  ngỏ ý năm nay về ngoại, chồng gạt đi, tôi  nói nhiều thì anh gắt: “Mày cứ thử nhiều năm kinh nghiệm về nhà xem, một đi không quay về đấy!”. Tôi ứa nước mắt.

Có rấm rứt gì tôi cũng chỉ biết nuốt tham gia trong, chẳng bao giờ rỉ răng với bạn nào, cũng là do tôi chọn, hiện thời nhân thức kêu bạn nào. Mỗi năm gọi về cho bác mẹ, tôi lại than khóc nhưng nhức, nhớ nhà đến thắt ruột thắt gan…

Theo Khỏe và Đẹp


Có thể bạn quan tâm: xin giấy chứng nhận vệ sinh an toàn thực phẩm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét