Tôi rất thích một câu nói thế này: "Nếu yêu hai người cùng thời điểm thì hãy lựa chọn người thứ hai, vì nếu yêu người thứ nhất thật lòng, game thủ sẽ không thuận lợi động lòng với người thứ hai". Đây là câu triết lý thích hợp với chuyện tình của tôi mà trong đó, tôi đã kết duyên và ly hôn chỉ trong một ngày duy nhất, để lại sự hối tiếc muôn đời cho hai nhân loại phản bội.
Tôi là một người đàn ông vừa ly hôn 3 tháng. Ngày kết hôn của chúng tôi đã diễn ra trong đầu 04 tuần 6 chiều mưa, thật đẹp và cũng thật ai oán cho một mối tình. An – một người con gái nữ tính, lanh lợi và tinh khôi mà tôi đã đánh mất trái tim trong “giao dịch” không tên này. Cam tâm tình nguyện làm mọi thứ để cô ấy biến thành người thanh nữ hạnh phúc nhất khi lấy tôi.
Một hôm, khi chúng tôi đang lên kế hoạch cho tuần trăng mật sắp đến, An thì như con bướm bướm nhỏ nhào vào lòng tôi nũng nịu. Rồi đến giờ, An phải đi tắm nên tôi đành một mình ngồi coi các địa điểm gợi ý vừa đợi cô ấy. Khoảng hai phút sau, điện thoại An vang lên tin nhắn, nhìn phớt qua thì cái tên người gửi khiến lòng tôi dâng lên dự cảm không lành, rất kinh ngạc. Đó là, Tuấn – người người chơi thân duy nhất mà tôi đã nhờ cậu ấy dạy An một khoác học tiếng Anh khi tôi không có thời gian.
Là bằng hữu với nhau thì có số laptop không quái lạ gì, nhưng việc đáng lưu ý là nội dung tin nhắn cực kì mập mờ: “Về đây nhé, anh vẫn cảm thấy rằng…”. Chỉ thế thôi, tôi mang máng hiểu được giữa họ câu chuyện đã bắt đầu rồi. Và đó cũng là đêm viên mãn duy nhất cho hạnh phúc duyên phận giữa tôi và An. Sóng gió đã nổi lên…
Quay lại thời gian một chút, có lẽ vấn đề đã xảy ra từ lâu mà tôi không nhận ra khi mỗi thứ 7, cô ấy đều chối từ mọi cuộc hẹn hò từ tôi chỉ để đến lớp học 2 người. Ngày cuối tuần phải dành cho nhau thì cô ấy chỉ dịu dàng nói rằng: “Anh à, anh Tuấn đã chịu trích thời gian dạy cho em, thì em tranh thủ học, nghỉ hoài không hay”. Và rồi cứ thế, thứ 7 của cô ấy dành trọn cho “khóa học” với người bạn bè của tôi.
Không vội tra hỏi, lòng nghĩ sẽ thầm điều tra xem vụ việc đến đâu. Họ càng muốn lén lút, tôi càng muốn vạch trần cho cả thế giới xem. Hai ngày sau, Tuấn đến nhà chơi và phụ giúp một số việc sẵn sàng cho đám cưới. Ngồi trong thư phòng, tôi thấy rấtnực cười, đã yêu nhau mà khi nhìn thấy người con gái mình yêu chuẩn bị đám cưới vẫn nhịn nhục tới giúp đỡ. Nếu muốn diễn kịch thì tôi sẽ diễn đến cùng hoặc cũng có khi tôi đã quá đa nghi. Tôi phải suy xét kỹ trước khi hành động.
Từ thư phòng bước ra thì thấy bóng dáng hai người yêu ngoài ban công. Nếu giây phút trước còn ngờ vực, thì từ khoảnh khắc ấy trở đi, người tôi tin cậy nhất và người tôi yêu nhất – họ phản bội tôi. Nhìn thấp thoáng có thể thấy rằng An khó xử, vùng vẫy đôi chút, nhưng lại không chối từ nụ hôn của Tuấn và Tuấn thì vẫn phong độ và mãnh liệt đến chết giả ngây.
Nhìn xem hình ảnh ấy được tôi quay lại như một đoạn phim đẹp tới nhường nào, đẹp đến đau lòng người. Và hoàn thành bằng một mật khẩu họ dành riêng cho nhau mà tôi có thể nghe loáng thoáng rằng: “Trở lại nhé!”
Nếu hai người đã tặng tôi một món vàng vô giá, tôi cũng tặng họ một trò chơi. Sự lừa dối là sự tổn thương nhất với tôi và cha mẹ hai bên. Tôi quyết định dời ngày cưới sớm hơn dự tính. Trong mười lăm ngày trước khi cưới, tôi không tài nào chợp mắt, nhìn thấy An mặc áo cưới đứng trước mặt mình, tôi cảm giác như một “trò đùa số phận” vậy. Đã yêu một người, chớp mắt lại yêu người khác. Lý do gì nhỉ? Tôi bật cười và nói:
- Nếu em cần hòa bình, hãy nói với anh. Hỏi em lần cuối, em có muốn suy nghĩ lại không?
- Anh nói gì lạ thế, làm vợ anh là điều em mong muốn nhất.
Và ngày cưới cũng tới, khi đứng trước quan viên hai họ, đồng đội và đồng nghiệp, cô ấy cười cợt nữ tính và bảo: “Em yêu anh, dù thế nào em cũng không hối hận với quyết định này.”
Tôi mỉm cười và dẫn cô ấy lên bục đứng và lấy micro đi tới bàn Tuấn và nắm tay cậu bạn dậy, quả nhiên “cô dâu mới” của tôi y như dự báo lập tức chắc nịch và đá mắt cho Tuấn mau rút lui. Thế nhưng, tôi không chuẩn y điều đó xảy ra, tôi nói:
- Xin lỗi cha mẹ và công chúng, tôi chỉ có thể đi được tới đây thôi, hôm nay tôi xin cưới và cũng xin ly hôn cô An, tôi sẽ trao cô ấy cho người game thủ thân nhất của tôi. Chiếc áo cưới này, vì em mà tôi đã tự tay lựa chọn từng mảnh vải và muốn nhìn em mặc, nhưng thật tiếc rằng, em mặc vì một người khác. Lời yêu của em quá muộn rồi và tôi cũng không nhận nữa. Biết vì sao tại đây tôi lại để cho đại chúng chứng kiến không? Bởi vì tôi muốn em nhớ, chính tay em và người người chơi thân nhất của tôi đã từng làm một người tổn thương. Tôi cũng không muốn đại chúng không biết nguyên nhân gì chúng ta đổ vỡ. Nhớ kỹ, từ giờ em tự do và đừng quay đầu lại, bởi vì khi em quay đầu, tôi đã không còn ở đây nữa. Tiến thưởng cưới tôi để trong phòng tân hôn của “chúng ta” đấy.
Thật tiếc vì tôi sau cuối lại lựa chọn cách kết thúc như thế này. Nhưng hôn lễ vẫn sẽ được tiếp tục nếu chú rể thực sự đồng ý. Tôi chỉ muốn hai người biết, tôi không phải là trò cười trong cuộc tình này.
Món tiến thưởng chính là tấm hình 3 người chúng tôi chụp thật vui vẻ, kế bên một tấm hình tôi chụp hai người hôn nhau với dòng chữ: “Chúc hai người hạnh phúc, nhưng tôi sẽ không tha thứ cho hai người, chúng ta không nên chạm chán mặt trên đường đời nữa.”
Tôi bỏ đi nghỉ dưỡng một khoảng thời điểm và chỉ liên lạc duy nhất với mẹ để người không khiếp sợ. Nghe nói em suy sụp nhiều, nghe nói không có đám cưới nào diễn ra, nghe nói Tuấn cũng bỏ đi thật xa, nghe nói hôm ấy ba mẹ em ngã quỵ, nghe nói ở phương xa em luôn đợi tin tôi, nghe nói em mong tôi tha thứ và nghe nói em yêu tôi, từ hôm ấy, em đã nhận rõ lòng mình và quyết định đám cưới, quên khuấy những giai phút lạc đường kia, nhưng tôi lại không cho em cơ hội, nghe nói… Rất nhiều, tôi chỉ có cười nhẹ và bước tiếp thôi.
Giữa người với người, không có ai không thể rời xa ai. Chỉ có ai không trân trọng ai mà thôi. Cho dù là cố hữu hay hồng nhan, chỉ cần một người quay lưng đi đã thành hai người của hai trái đất.
Lạ lùng lắm các bạn à, phàm ở đời, cứ 10 người thiếu nữ ngoại tình là có 8 -9 người mãi mãi không trở lại được, họ đã chấp nhận ngoại tình là chấp nhận mất hết tất cả, dù sau này họ hối hận hay nhận ra…
Vì đàn ông tính kiêu ngạo và sỹ diện rất cao, họ ngoại tình thì vẫn có thể quay về thì thầm vì thiếu nữ tình cảm sâu đậm, nhẹ lòng, nhưng đàn bà “phản bội” thì mất hết.
Con trai không chấp nhận việc họ bị “gắm sừng”, mà còn là sự phản bội của chính game thủ thân mình. Cái bản ngã đó, họ không bước qua được. Đó là vì sao, tôi đã không còn giận cô ấy và Tuấn từ ngày đi qua Pháp rồi, nhưng để như xưa thì không bao giờ. Tôi – một thằng con trai không bao giờ cầu xin tình yêu hay dùng thứ dơ dáy để báo oán.
Có thể nói tôi nhẫn tâm, có thể nói tôi chơi không quân tử, nhưng đây là cách tôi muốn họ nhớ tôi từng đau đến thế nào. Tôi không cho rằng ai cũng hoàn mỹ, so với giờ đây, tôi mới là hoàn mỹ, tâm hồn buông thả, “danh chín ngôn thuận” đi tìm cô gái cùng tấn số với mình.
Cám ơn dân chúng chịu giành thời điểm đọc câu chuyện của tôi, cũng xin cám ơn lời góp ý phê bình của những người không quen biết đã lắng nghe tôi. Từ hôm nay, ai đúng ai sai hãy để nó qua, vì họ vốn “không đáng” mà, không phải sao?
Theo Kul
Xem thêm: Giải pháp vệ sinh an toàn thực phẩm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét